Đăng Ký Học
Ngày 09/11/2018 19:22:18, lượt xem: 2432
TẠI SAO EM LỠ QUAY LƯNG LẠI VỚI MỌI THỨ XUNG QUANH...
Mọi thứ đã trôi qua rồi tại sao em cứ luôn dày vò mình nhiều thế?
Lạnh. Gió rít từng cơn qua khe cửa. Có cảm giác đông đang muốn ôm trọn mọi thứ vào lòng không chút băn khoăn. Bên ô cửa gió lùa từng cơn lạnh buốt, em ngồi đó, không ôm lấy đông mà ôm lấy những kỉ niệm đặc sệt tự dày vò chính mình. Sao thế cô gái, đây đâu phải là em?
Gió làm môi em khô, nứt những mảng da ứa máu. Tóc khô và rối. Bờ mi rũ buồn. Em tự nhìn mình trong gương cảm giác thật tồi tệ. Có cái gì đó làm mắt cay xè, nước mặt trào thành hàng dài không ngăn lại được. Em cũng không còn đủ sức để đưa đôi tay lên gạt đi những mặn đắng này nữa. Sao thế cô gái, em mệt ư?
Em bỏ mặc tất cả những quan tâm để nhận yếu hờn. Khoảng cách của những ngày xa nhau, khi em gặp lại thì ánh mắt kia đã nhìn về phía ai giống như ngày gặp em. Bỏ lại tất cả, em chạy theo trái tim băng giá, em cố tìm lại những khoảnh khắc cảm xúc ngày xưa cho đến một ngày đôi chân em quỵ ngã. Không có đôi tay nào đưa ra kéo em lên cả. Đôi chân em trày xước rỉ máu rồi kìa. Sao thế cô gái, em không đau ư?
Em vùi mình vào những đêm đen không ngủ. Em vùi mình vào những bài hát buồn tênh. Em nói những câu nhạt nhẽo vô thường. Rồi cũng từ đó em thích một mình lang thang trên phố, đơn giản chỉ là muốn được sống hạnh phúc trong một và giây hoài niệm. Để rồi thoáng giật mình, hiện thực sao quá đớn đau. Sao thế cô gái, em tự hành hạ mình như vậy sao?
Em xứng đáng được yêu thương hơn là chịu những tổn thương nhiều như thế. Em vẫn luôn xinh đẹp và trong veo ngay cả khi em buồn. Cuộc đời vẫn sống động, chim vẫn líu lo và khung trời vẫn xanh, cớ gì em lại tự hành hạ bản thân mình?
Hãy cắt pheng tóc đi và nhuộm màu rực. Hãy tô má hồng cho gương mặt thêm xinh. Hãy chọn một bộ quần áo thật đáng yêu và khoác lên mình. Và chỉ cần đôi môi của em mỉm cười, em sẽ lại tươi trẻ và tuyệt vời biết mấy. Và rồi có ai đó sẽ lại yêu em, yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên, người ấy sẽ thấu hiểu và xoa dịu nỗi đau trong em. Em có tin không cô gái, ngày em chịu từ bỏ tất cả để thay đổi mình, ngày em quay lại với cuộc sống mình đang có cũng rất gần với ngày em sẽ lại yêu...
Đêm. Lạnh. Viết cho những người đang lang thang trên phố, cô đơn trong mưa...
Và nhớ nhé... Dù cô đơn hay lang thang cũng nên tự thương mình chỉ bởi một lẽ...lạnh đấy...
BN. Ngày 9/10/2015
Tin liên quan